Trang chủ » Câu lạc bộ thơ xã Thường Thắng: Thơ tình

Câu lạc bộ thơ xã Thường Thắng: Thơ tình

bởi unexpress

Ban biên tập hiephoa.net xin trân trọng giới thiệu  một chùm bài thơ của các tác giả trong Câu lạc bộ thơ xã Thường Thắng. Ban biên tập rất mong các bạn trẻ của Hiệp Hòa, nhất là sinh viên, gửi cho Ban biên tập nhiều bài thuộc chủ đề này.

Bài 1. Đôi Mắt

Trời trao em đôi mắt
Em trao anh cái nhìn
Xao xuyến cả trái tim
Như trao điều muốn nói
Như trao điều mong đợi
Của tình yêu lứa đôi.
Phải chăng trời xếp đặt
Đôi mắt là cửa sổ
Đôi mắt mở tâm hồn
Cho trai gái hợp hôn
Cho tình yêu kết trái
Cho cuộc sống nối dài
Từ ánh nhìn đôi mắt

Quang Tính

Bài 2. Dáng em hoa cúc quỳ

Chiếc mũ tai bèo choàng sau gáy,
Khẩu A ka khoác chéo qua vai,    
Mái tóc em gài bông cúc quỳ,
Áo em tím mầu hoa cúc quỳ,
Đĩnh đạc tư thế chỉ huy.
Một trận chống càn,
Địch đông gấp ngàn lần đội quân du kích.
Lệnh cho toàn đội dấu quân.
Mình em đánh chặn.
Đạn giăng, bom dập, pháo dồn,
Giặc vây.
Viên đạn cuối cùng vẫn không chệch đích,
Chỉ giành một quả mìn chờ địch.
Giặc xông đến bắt.
Em đứng thẳng người.
Mìn nổ.
Thêm mấy thằng đền mạng tan thây.
Mộ em từ đó,
Luôn nở tím mầu hoa cúc quỳ.
Bốn chục năm rồi,
Vườn anh luôn có,
Hoa cúc quỳ mang dáng hình em

Kỷ niệm 27/7/2008, Quang Tính

Bài 3. Hoa hậu của nhà

“ Nhà có bốn người: ba nam một nữ
Một bố, hai con và mẹ là em”
Hoa hậu có thi ?
Không guốc, không áo dài, quần trắng,
Sàn diễn là cả sân nhà, vườn cây tràn nắng,
Ánh sáng lung linh, tán sắc bảy màu,
Hạt mồ hôi ướt đẫm nớc da nâu.
Thoắt tháy sới cây, hái trái mùa đầu
Nhặt quả trứng hồng, nâng niu gà con xuống ổ.
Sáng gánh hàng dong ra chợ,
Trưa về vào bếp nấu cơm, còng lưng thổi lửa,
Khói phả vào cay sè, mắt đỏ,
Loang lổ mái nhà, nhìn em chẳng rõ,
Miệng vẫn hát bài quan họ Bắc Ninh.
Anh muốn chia phần vất vả về mình,
Em chẳng chịu giành cho anh một chút.
Suốt cả ngày tay giao, tay cuốc nhanh chân, hối hả       
Anh gọi em: Hoa Hậu của nhà.

Nguyễn Minh Họa

Bài 4. Chờ

Chiều thu, ai gánh nước chăm rau,
Sóng sánh mặt sông nhuộm tím màu,
Thấp thoáng dáng hình ai xuống bến,
Nhấp nhô mặt nước đội trăng lên,

Chờ ai đò vắng sao không gọi,
Đợi mãi sương rơi tóc ướt rồi,
Thu về đã lạnh hai vai áo
Cứ để người buồn chịu nhớ sao ?

Nguyễn Minh Họa

Bài 5. Khuyên em

Phố bên hôm trước anh sang
Gặp em anh thấy ngỡ ngàng quá thôi
Tha phương mấy độ em ơi
Say nghề son phấn, xa nơi ruộng vườn
Thướt tha ra lược vào gương
Mắt xanh, môi đỏ, má hường lẳng lơ
Áo xiêm nửa kín, nửa hờ
Mái đầu hiện đại bây giờ phôi phai
Nào đâu suối tóc qua vai
Nào đâu gương mặt ngời ngời như sao?
Nào đâu dáng vẻ thanh tao
Dịu dàng như “ Tấm” thủa nào đó em
Không khuyên, bảo chẳng thương em
Mà khuyên, sợ bảo anh ghen với đời
Về đi kẻo muộn em ơi
Ở đây lỡ  Ết chuyện đời ai mang
Về quê với xóm với làng
Cho vui bè bạn, đỡ buồn thầy u
Đồng quê em lại hát ru
Lại như cô Tấm thủa xưa lam làm
Rồi đây lắm bạn trai làng
Mối mai ướm hỏi rộn ràng tình em.

Nguyễn Văn Thi        

Bài 6. Người yêu xưa

Người thủa tôi yêu gọi Thị Hiền
Học cùng một khóa đủ ba niên
Tuổi hồng xuân ấy nàng mười tám
Má phấn, môi son, cặp mắt huyền
Hai đứa bàn nhau ngày kết mối
“Lĩnh bằng tốt nghiệp sẽ se duyên”
Ai ngờ giấc mộng tình tan vỡ
Để lại trong tôi một nỗi buồn.

Nỗi buồn vò rối tựa bòng bong
Hỏi mấy ông tơ có thấu không ?
Tiếc một thời hoa thêu mộng đẹp
Hoài ba mùa phượng dệt mơ hồng
Khi thương tựa cửa nhìn trời đất
Lúc nhớ lên đê ngắm núi sông
Cái nghĩa trăm năm đành lỡ hẹn
Mảnh tình thủa ấy chẳng còn trông.

Nguyễn Văn Thi

Bài 7. Cánh áo quê hương

Em đi như cánh chim đời
Như hình cò trắng giữa trời quê hương
Ơn người may áo dài thân
Màu lơ, màu trắng cho anh ngắm nàng
Hon-đa em lướt trên đường
Cứ như cuốn cả tâm hồn tôi bay
Thời gian năm tháng nhạt phai
Đường quê, áo ấy còn bay mãi còn.

Đại lộ Biên Hòa tháng 2/1977, Nguyễn Văn Thời

 

Bùi Thế Tâm tuyển chọn và biên tập ngày 5/10/2009. Ảnh lấy trên internet chỉ để minh họa. 

Có thể bạn quan tâm