Đã lâu lắm rồi, hôm nay tôi mới lại có dịp thả bộ trên con đê ven cánh đồng làng, bao kí ức tuổi thơ hiện về thật đẹp, tinh khôi, trong trẻo đầy những mơ mộng. Kia rồi! Rừng cò đã ở ngay trước mắt tôi “rừng cò ông Lệ”. Đó là cái tên mà người dân trong vùng và bọn trẻ con chúng tôi vẫn thường gọi như vậy. Chẳng là trước đây việc trông nom rừng cò là của gia đình ông Lệ, hiện nay việc quản lý, khai thác rừng cò thuộc về người khác, nhưng cái tên rừng cò ông Lệ có lẽ còn mãi. Rừng cò nằm trên khu đất rộng giáp ranh của 3 xã: Đông Lỗ – Châu Minh- Bắc Lý, nhưng quyền quản lý đất rừng thuộc về thôn Vụ Nông xã Bắc Lý. Bọn trẻ chúng tôi thường chăn trâu ở gần rừng cò, chiều đến những đàn cò bay về rợp trắng cả cánh đồng, trước khi về tổ chúng thường dừng chân, bắt tôm tép trên cánh đồng làng tôi. Nhìn lũ cò thong thả chúi những chiếc mỏ dài xuống nước cặm cụi kiếm ăn thật đẹp và yên bình biết bao. Đây đó những con Giang, con Sếu cổ dài thân hình to như những chú Ngỗng bình thản rỉa lông rỉa cánh trong thanh bình. Những khi mùa lũ về nước ngập trắng cánh đồng rộng lớn, bọn trẻ con chúng tôi thường đánh trâu sang bờ đê bên kia con đầm làng, rồi đột nhập vào rừng cò nhặt những chú cò con rơi tổ đem về nuôi, lấy những quả Khế, quả Mánh có vị chua chua, hái những trái Sim, trái Mua. Những lúc như vậy vui thật đấy, nhưng bao lần bị lũ chó đuổi chạy thục mạng. Bây giờ rừng cò có vẻ rậm rạp hơn trước bởi những bụi tre lấy măng mới được trồng, nhưng thiếu đi cái vẻ hoang sơ vốn có của nó. Hình như cò về cũng ngày một ít dần. Cuộc sống ồn ã của con người ảnh hưởng nhiều đến sự trở về của những đàn cò. Xung quanh rừng hiện nay, các lò gạch ngói ngày đêm toả khói, và sắp tới đây thôi khi nhà máy gạch Phong Phú hoàn thành và đi vào hoạt động sẽ tác động không nhỏ tới tập quán, thói quen của đàn cò. Cái nơi vốn yên tĩnh là vậy, đồng chiêm chũng ngập nước, giờ đây tấp nập người qua lại. vẫn biết rằng cuộc sống thời kỳ công nghiệp hoá là vậy, nhưng mai đây liệu có còn những cánh cò thong thả trên cánh đồng làng mỗi buổi chiều về, hay cánh cò chỉ còn trong ký ức mỗi nguời?
Bài và ảnh: Trần – Hải, 11/9/2009