HƯƠNG NẾP CHIỀU THU
Chiều thu se lạnh heo may,
Mây bông lơ lửng trôi bay bồng bềnh.
Lúa nếp trải dọc bờ kênh,
Gúc câu, hạt mẩy, bông dềnh, chắc xanh,
Tỏa hương thơm ngọn gió hanh,
Dậy hương mùa cốm cho anh nhớ nàng.
Dù đi trăm xứ ngàn đàng,
Vẫn vương hương nếp cốm làng chiều thu.
Cốm làng có dáng thầy u,
Dáng em giã cốm đêm thu trăng ngà.
Cốm làng có dáng đôi ta,
Quyện trong hương nếp bôn ba với đời
I. Thơ vui
LÀM VUA
Sáng nào cũng được làm vua
Tự mình dâng tiến một tô mì đầy
Tô mì vừa ủ, ăn ngay
Ăn xong là có nửa ngày làm vua
Vua này vua của bà vua
Bà vua nổi đóa thì thua vua bà
TRẺ – GIÀ
Cuộc sống sinh ra đến tuổi già
Cho dù ai cũng muốn trẻ ra
Thiên nhiên vẫn chuyển ngày ngày mới
Tạo hóa lại sinh lớp lớp hoa
Vũ trụ xoay vần luôn tiến tới
Cuộc đời tiếp nối trẻ lại già
Ngày 1.10.2009
BÔNG HOA ĐẸP
Bông hoa đẹp ngắm nhìn hoài không hái
Tâm tưởng người yêu hoa, hoa mãi mãi không tàn
Khi tìm được góc nhìn hoa đẹp nhất
Suốt cuộc đời hoa chẳng nhạt phai.
CHỈ TIÊU HỘ NGHÈO
Hộ nghèo đã có chỉ tiêu
Dù nhiều dù ít cứ theo mà làm
Nhiều thì liệu bớt đừng tham
Ít thì xem xét xếp thêm cho vừa
Chỉ tiêu không thiếu, không thừa
Miễn sao cho đủ, cho vừa chỉ tiêu.
Tháng 8.2009
CÒN GÌ KHỔ HƠN
Chuyện đâu có chuyện lạ thường
Kiện đến công đường chuyện của người ta
Ở đây con kiện mẹ già
Lại là con gái còn ra thể gì
Đau lòng gạt nước mắt đi
Có con bất hiếu còn gì khổ hơn./.
Tháng 5.2009
TẶNG EM
Tặng em cả các loài hoa
Tặng em cả những bài ca tâm tình
Tặng em cả cuộc đời mình
Tặng em hạnh phúc gia đình dài lâu
Tặng em cuộc sống sang giầu
Tặng em cháu, chắt, rể, dâu thảo hiền
Tặng em vóc dáng nàng tiên
Từ ngày kết tóc xe duyên đến già
Tặng em hạnh phúc đôi ta
Anh gói tất cả làm quà tặng em./.
Kỷ niệm 20/10/2009
“LỆ HUYỆN”
Lệ làng xưa đã là to
Nay sinh “lệ huyện” còn lo hơn làng
Đảng ra Nghị quyết rõ ràng
Quốc Hội quy định, dễ dàngng bỏ qua
Quyền này là của huyện ra
Quốc Hội hay Đảng đều là “phép vua”
“Phép vua thua (cái) lệ làng”
Sánh với “lệ huyện” thì càng thua xa./.
HỘI ĐỒNG CHUỘT*
Dân gian kể chuyện thật vui tai,
Lũ chuột bàn nhau quyết một bài,
Quàng cổ con mèo chuông cảnh báo,
Rung tai nhà chuột, rất là oai.
Phân vai thực hiện, ai làm nhỉ?
Định việc đeo chuông, cứ ngó hoài.
Dưới ỷ chờ trên, trên đợi dưới,
Hội đồng quyết nghị, chuyện dông dài.
SƠ SẨY
Sơ sẩy đưa chân vào dép lệch
Ngờ đâu dẫn đến bị bong gân
Chân xưng nhức nhối đau thành ốm
Đi lại khó khăn bước chống chênh
“Cái sẩy nẩy ung” sao chí lý
“Một ly đi dặm” quả là vênh
Vận vào cuộc sống thường như thế
Sai nhỏ bỏ qua, lớn đổ kềnh./.
Tháng 10.2009
CẢM HỨNG CHIỀU THU
Chiều chiều xuống xã
Đi qua đồng làng
Cánh đồng lúa nếp
Tỏa hương ngát thơm.
Trời thu mát, xanh
Gió thu se lạnh
Xe máy bon nhanh
Mà hương nếp sớm
Vẫn vương quanh mình.
Cảm hứng thành hình
Một bài thơ mới
Đề thơ tự gợi
Hương nếp chiều thu,
Nhớ cả thầy u
Và thời trai trẻ.
Nhớ màu hoa dẻ
Cùng nhau đến trường,
Đi qua con đường
Đầy hương nếp sớm./.
(Tháng 8 năm Kỷ Sửu 2009)
PHÒNG CÚM A (H1N1)
Cúm A-hát-một-en-nờ-
Một. Con vi rút làm đơ cuộc đời,
Mong sao tất cả mọi người
Giữ gìn, phòng, chống mọi nơi, mọi nhà.
Đừng để cho cúm hại ta,
Lây lan, phát tán rộng ra môi trường.
Mỗi khi có việc ra đường,
Khẩu trang đeo để bụi đường không vô,
Che miệng khi hắt hơi, ho,
Rửa tay xà phòng, nhớ có thế thôi.
Bị ho, đau họng, sốt – rồi,
Đến ngay bệnh xá mà “bôi thuốc” vào
Ngày 1/11/2009
II. Quang Tính Họa thơ của ông Nguyễn Đức Thỉnh
(Chủ nhiệm CLB Thơ xã Đức Thắng)
1. Họa bài: KHÍ PHÁCH NGUYỄN BIỂU
Quốc lễ bang giao có đáng mùi?
Kiêu hùng bạo ngược tướng bang người,
Thử gan Nguyễn Biểu dâng đầu lính,
Xem mặt sứ Nam sắc có tươi.
Biết Tống, Nguyên xưa tâm định bẩy,
Gờm Minh ỷ thế quyết làm mười,
Sứ Trần Nguyễn Biểu oai phong chén,
Trương Phụ tướng Minh khiếp nhớ đời./.
II. Họa bài: GIỌT SƯƠNG GIEO NẶNG CÀNH XUÂN LA ĐÀ
Giọt nắng chiều Đông lay lắt rơi
Sương sa buổi sớm khắp lưng trời
Gieo mưa lất phất vui đồng nội,
Nặng đất mầm xanh nẩy mọi nơi.
Cành trổ lộc dài vờn gió sớm
Xuân tươi hoa rộ thắm đầy vơi
La bàn chỉ lối du xuân mới
Đà đến hội xuân sắc sáng ngời./.
III. CHUYỆN VUI CƯỜI
1. Nhà có phúc
Bà phàn nàn vềcon dâu: Sao mà nó vụng thế không biết. Nấu ăn cũng giở, cư sử cũng vụng. Đụng đâu là đổ vỡ đấy!
Nghe bà nói, ông vỗ đùi noi to: Thế thì nhà ta có phúc lớn rồi.
Bà cau mày vằng lại ông: Ông bảo phúc cái gì? Chỉ khổ thằng con trai tôi chứ phúc cái gì!
Ông vừa cười vừa nói: Thì ngày xưa các cụ chả bảo bà là vụng thối vụng nát ra là gì. Bây giờ con nó còn vụng hơn bà. Thế chả là con hơn cha nhà có phúc còn gì nữa……
2. BÀ ƠI! HAI BA BỐN BÀ NHỈ
Mẹ nói chuyện với con gái:
-Ngoài bố mày ra, tao không biết người đàn ông thứ hai nào hết.
Cháu ngoại ngồi trong bọc bà, mấy hôm đang được bà dậy đếm, vội đứng lên ôm lấy cổ bà lứu lô:
-Bà ơi, hai… ba… bốn… bà nhỉ?….
Nguyễn Thế Tính, Tháng 8 năm Kỷ Sửu 2009